Ở ngôi chùa nọ có một vị sư đã ngoài 80 tuổi, trời nắng to vẫn mang phơi nấm hương.
Sư trụ trì nhìn thấy, bèn nói: “Ông này, ông đã lớn tuổi vậy rồi, sao phải những chuyện này?
Ông không cần phải cực khổ như vậy, tôi có thể tìm người làm thay ông mà!”
Vị sư già thoải mái nói: “Người khác không phải là tôi.”
Sư trụ trì lo lắng đáp: “Đúng là vậy, nhưng nếu có làm việc thì cũng đừng chọn lúc nắng chói chang như vậy chứ.”
Vị sư già lại nói: “Ngày nắng không phơi nấm, chẳng lẽ đợi trời râm hay mưa mới phơi hay sao?”
Sư trụ trì không nói gì thêm được nữa.
Người ta thường nói “việc hôm nay đừng để ngày mai”, “việc của mình thì mình làm”. Tuy nói thì dễ nhưng làm thì lại rất khó.
Chúng ta luôn có thể tìm được rất nhiều lý do để tránh né. Nhưng kết quả thì chẳng phải là tự dối mình hay sao? Đời người có hai việc không nên làm, việc đầu tiên chính là “đợi”, việc thứ hai chính là “dựa dẫm”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét