Tức giận, khóc lóc vì viết mãi chữ cũng chưa đẹp, chú tiểu được sư thầy dạy cho một đạo lý sâu sắc, đúng với tất cả chúng ta chứ không riêng một ai.
Sự hoàn hảo
Vào một ngày nọ, tiểu hòa thượng bỗng ngồi khóc trên mặt đất, xung quanh cậu toàn là những tờ giấy lộn đã viết đầy chữ.
Lão hòa thượng thấy vậy bèn hỏi: "Sao vậy con?"
"Con viết chữ không đẹp".
Lão hòa thượng nhặt vài tờ lên xem rồi nói: "Chữ con có đến nỗi nào đâu, sao con phải vứt giấy đi rồi còn ngồi đó khóc?"
Tiểu hòa thượng nức nở trả lời: "Con cảm thấy chữ con không đẹp chút nào. Con là người theo theo chủ nghĩa hoàn mỹ, không chịu được sai sót dù chỉ một chút xíu".
Lão hòa thượng vỗ vỗ tiểu hòa thượng rồi ôn tồn nói: "Nhưng vấn đề là, có ai trên đời này có thể không sai sót dù chỉ một chút đây? Con muốn mọi thứ đều phải hoàn mỹ, nhưng nếu chỉ có một tý tẹo không vừa ý con, con liền tức giận, khóc lóc, việc này rõ ràng khiến con không còn hoàn mỹ nữa rồi".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét